Thầy Hưng nói vài câu qua loa trấn an thầy Cường xong rồi cúp máy, nhưng tối hôm đó ông ấy cứ lăn lộn không tài nào ngủ được, nếu là lúc trước, việc Công Nam muốn du học nước ngoài hay không, ông ấy đều không phản đối, nhưng bây giờ đã khác, có bên trên chú ý và nâng đỡ mà cậu lại muốn chạy thì ông ấy ăn nói thế nào với người ta đây.1
Còn nếu Công Nam xin nghỉ một tháng không phải vì muốn đi du học thì càng đáng lo hơn, lỡ như rớt đại học, chắc chắn sẽ tạo thành cú sốc không nhỏ đối với chính bản thân cậu và cả nhóm học sinh đang coi cậu là tấm gương nữa.
Thật không thể yên tâm mà.
Mang tâm trạng lo âu thấp thỏm này, sáng hôm sau thầy Hưng đến trường với cặp mắt gấu trúc, đồng dạng như ông ấy còn có thầy Cường khiến các giáo viên khác tò mò không thôi, chẳng lẽ tối qua hai thầy hẹn nhau đi nhậu thâu đêm?
Tuy nghĩ là nghĩ vậy, nhưng không ai dám tiến tới hỏi, không có thầy Nghiêm ở đây, ai dám liều mạng sáp lại lúc thầy Hưng đang bực chứ?
Hôm nay thầy Hưng và thầy Cường đến lớp 12-1 tìm gặp trực tiếp Công Nam thì thấy cậu đã vắng học, hai người khó hiểu nhìn nhau, đây không phải phong cách của cậu, rốt cuộc là chuyện gì gấp đến nỗi khiến cậu vừa thông báo xin nghỉ hôm trước, hôm sau lập tức vắng mặt như thế?
Thầy Hưng gọi điện thoại cho Công Nam, không bao lâu sau đầu dây bên kia bắt máy, ông ấy khẽ thở phào một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-rieng-chi-muon-hoc-tap/939254/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.