Hơi thở bá đạo của người đàn ông tràn ngập khắp khoang miệng của Công Nam, cho dù bên trong có pha lẫn mùi thuốc lá, nhưng cậu lại không hề cảm thấy phản cảm hay ghê tởm, ngược lại nó giống như một chất kích thích khiến cơ thể của cậu ngày càng nóng lên, lúc này đây, từ thể xác đến linh hồn, cậu đều muốn mình thuộc về anh.
Một nụ hôn thật nặng nề mang theo sự quyến luyến kéo dài suốt mười phút, chỉ là hôn, nhưng cảm xúc nồng nàn mà nó mang lại khiến người ta trầm luân vào đó từ lúc nào không hay, người nọ bỗng ngẩng đầu lên, kéo theo một sợi nước bọt dài nối liền giữa hai đôi môi đang vô cùng khao khát đối phương.
- Nam… Chúc mừng sinh nhật, Nam của anh lại thêm tuổi mới rồi.
Giọng nói trầm thấp khàn đặc của người nọ giống như có ma thuật rót vào tai Công Nam, bao nhiêu sự nhớ nhung đau khổ lập tức hóa thành uất nghẹn, nước mắt như thủy triều dâng cao không cách nào ngăn lại được.
Công Nam rướn người lên giơ hai tay ôm lấy cổ của đối phương, khóc to:
- Em nhớ anh quá hu hu, đừng bao giờ rời xa em nữa.
- Được, anh sẽ không bao giờ rời xa em nữa. - Người đàn ông siết chặt vòng tay ôm lấy thiếu niên mà có nằm mơ bản thân mình cũng muốn gặp được.
Hai người ôm nhau một hồi, anh kéo cậu ra rồi dùng bàn tay to rộng mang theo vài vết chai sần lau đi vệt nước mắt trên gương mặt cậu, cuối cùng hôn một cái thật mạnh lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-rieng-chi-muon-hoc-tap/939222/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.