Công Nam ngơ ngác nhìn chằm chằm lên trần nhà màu trắng một lúc lâu không cử động, lúc này trông cậu chẳng khác gì cái xác không hồn cả. 
- 001, tôi vẫn còn sống sao? 
[Nhịp tim hiện tại của ký chủ là 70/phút, huyết áp 120/80 mmHg, não hoạt động bình thường, hoàn toàn là người sống.] 
Lại ngẩn người trong chốc lát, Công Nam hỏi tiếp: 
- Vậy cậu có nhìn thấy cảnh tượng tôi nhìn thấy không? 
[Có. Không giải thích được!] 
Nếu nói việc cậu sống lại có thể miễn cưỡng cho là hiện tượng trục trặc ma trận đã đưa cậu đến quá khứ của thế giới song song thì việc cậu nhìn thấy cảnh tượng khi đang đuối nước nên giải thích thế nào đây? Ông trời khai thiên nhãn cho cậu à? 
Hơn nữa ngay cả 001 cũng không giải thích được, chẳng lẽ đây là hiện tượng tâm linh? 
Kỳ thật cậu không bài xích tâm linh, ông bà cũng thường nói có thờ có thiêng có kiêng có lành, nhưng về chuyện có thể sống lại vào năm mười lăm tuổi hay sự có mặt của 001, cậu đều cố gắng giải thích theo khía cạnh khoa học. 
Còn lần này… 
- 001, đây có phải là giấc mơ tiên tri không? Có phải thứ tôi nhìn thấy là cảnh tượng trong tương lai, anh Quân sẽ bị bắt vì tội buôn ma túy, sau cùng bị xử bắn hay không? 
Hơn nữa… có phải trong tương lai anh sẽ vì một người mà bỏ luôn cơ hội được sống… 
Chung quy, đó mới chính là điều mà cậu quan tâm nhất. 
[Có thể nói là như thế, nhưng cũng có thể không phải như thế.] 
- Là sao? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-rieng-chi-muon-hoc-tap/939199/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.