Ba ngày tới dì ba của Công Nam vẫn ở trong nhà, tuy nhiên bầu không khí không được tốt lắm, sắc mặt của bà Hoa luôn tối sầm, trông giống như rất không vui lại giống như đang lo lắng chuyện gì đó. Không cần nói Công Nam cũng biết là chắc chắn dì ba đã thuyết phục bà ngoại sớm sang Singapore chữa bệnh, mà bà ngoại của cậu lại không an tâm về cậu cho nên do dự không quyết định được. 
Bản thân cậu biết mình là gánh nặng, không ít lần cậu khuyên nhủ bà ngoài theo dì ba ra nước ngoài cũng đều bị bà bàn ra, cậu và dì ba lo lắng nhưng không biết làm sao, mà dì ba lại không ở lâu được, dự định là ngày mai sẽ bay về Singapore. 
Mà ba hôm trước cậu xin được công việc làm phát tờ rơi ở cột đèn giao thông, tính lương theo số lượng và chỉ phát hai ngày, hôm nay là ngày cuối. Vì thế phụ bán với bà ngoại xong, khoảng 1 giờ chiều cậu đạp xe tới chỗ nhận tờ rơi nhận một ngàn tờ. 
Tới 3 giờ rưỡi chiều, cậu phát xong tờ cuối cùng đã gần như kiệt sức, đang muốn nghỉ ngơi một chút rồi đạp xe về nhà thì một chiếc xe hơi sang trọng màu đen đậu trước mặt cậu, người bên trong xe đi xuống đi tới chỗ cậu. 
Cậu biết người nọ, đây không phải tài xế của ông Hạ sao? Sao lại ở đây? 
- Cậu Nam, ông cụ muốn gặp cậu một lát, cậu có bận gì không? 
Công Nam ngây người, chuyện cứu người đã qua lâu rồi, hơn nữa ông cụ cũng đã hậu ta gia 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-rieng-chi-muon-hoc-tap/241233/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.