“ Hừ! Với đạo hạnh tu hành mới mấy năm của con yêu nghiệt ngươi thì chỉ có thể chạm vào cọng lông trên đùi của ta mà thôi. ” Khẽ phất mái tóc đen xõa ở trên lưng, đôi môi xinh đẹp của mỹ nam bắt đầu mỉa mai chế nhạo.
“ Ngươi … Ngươi đồ đê tiện, sao, sao ngươi có thể lừa ta như vậy hả?? ” Hai chân của Xích Du đã hoàn toàn không thể cử động nổi, hai má gã đỏ bừng, nói lên trong cơ thể gã hiện tại đang có vô số ngọn lửa thiêu đốt, gã khó khăn thở dốc lại không hề sợ hãi lên án kẻ trước mắt.
Trời biết ta muốn chạm đâu phải chỉ có mỗi đùi ngươi!!
Nhưng mà khi bị hạ Chu Dục, ngoại trừ đùi muốn được kẻ khác sờ … Còn muốn cùng kẻ khác XX (○.○) …
Hức hức … Chẳng qua ta lại chính là kẻ muốn được sờ kia.
“ Hừ! Đám yêu nghiệt như các ngươi, mười tên thì tới chín tên háo long dương, nếu không để trần đùi cho bọn ngươi nếm thử vị ngon ngọt thì pháp sư trừ yêu như ta, kẻ dựa vào bọn ngươi để kiếm cơm sao có thể dễ dàng tóm được các ngươi!? ” Lạnh lùng nhìn người đang không thể động đậy trước mắt, nụ cười lạnh của mỹ nam càng tăng thêm một phần nguy hiểm, “ Nhưng mà … Lũ yêu nghiệt như các ngươi —– Đều đáng chết, dám gọi ta là ‘Tiểu mỹ nhân’!!! ”
Kieng —– Lợi kiếm vừa rồi còn ở trong vỏ một lần nữa lộ ra kiếm quang lạnh giá.
“ Ta —– Pháp sư trừ yêu kiêm chỉ công không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-ret-tinh-va-vu-su-dai-nhan/143107/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.