Edit: MinnieKemi
Hứa Tắc không phải đồ ngốc, mặc dù đề nghị của Chu Đình Tá vô cùng cám dỗ, nhưng nàng cũng không cần lập tức tỏ thái độ. Vì vậy Hứa Tắc cau mày chần chừ, ngước lên hỏi: “Sau đó thì sao? Nếu không còn hộ quân Trung úy, bên dưới e rằng càng loạn hơn. Tả Thần Sách không thể so với Hữu Thần Sách, nhân tâm của hữu quân thoát li hoạn quan, nhưng tả quân…thì rất khó nói.”
“Loại bỏ hộ quân Trung úy, người thực sự chỉ huy Thần Sách quân sẽ là Đại tướng quân. Chỉ cần Đại tướng quân vẫn còn, Thần Sách quân không có lý do gì hỗn loạn.” Chu Đình Tá tựa hồ như có mười phần chắc chắn.
Hứa Tắc nghe vậy trầm ngâm nói: “Ơn của Chu huynh ta vẫn còn ghi tạc, nhưng ta thể chất yếu đuối, không cách nào toại nguyện Chu huynh.”
“Chuyện này người khác thì khó, riêng ngài lại thích hợp nhất.” Ánh mắt Chu Đình Tá tóm chặt lấy nàng không buông, “Trước mắt Trần Mẫn Chí rất đề phòng những người xung quanh ngay cả thuộc hạ dưới trướng. Bình thường khi Đại tướng quân gặp hắn cũng bị soát người, hắn sợ có người động thủ hành thích. Nhưng ngài thì khác, sự phòng bị của hắn đối với ngài ít hơn nhiều.”
Hứa Tắc cắn khóe môi: “Vậy sao?” Nàng đứng dậy: “Cảm tạ Chu huynh đã khoản đãi, nhưng chuyện này không phải sức một mình ta có thể làm được.” Nàng vái một vái thật sâu: “Huống hồ gì ý nghĩ này nếu để người ta phát giác tuyệt đối không phải chuyện tốt, Chu huynh nên cẩn thận.”
Nàng quả quyết cự tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re/730129/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.