Edit: MinnieKemi
Diệp Tử Trinh nhảy qua nhảy lại nhưng hoàn toàn không có khả năng cướp đứa bé khỏi tay Vương Phu Nam, vì vậy đành cam chịu cùng bước qua cửa nhà Hứa Tắc, mặt dày xin một bữa cơm.
Ba người lớn ngồi vào chỗ, có thêm một cục thịt nhỏ, bé bé xinh xinh nằm bên cạnh Vương Phu Nam, cực kì ngoan ngoãn. Diệp Tử Trinh đứng dậy định đút thằng nhóc con một ngụm sữa, nhưng bị Vương Phu Nam giành lấy.
“Nó là cháu ta kia mà, ngươi đừng có mà phá hoại!” Diệp Tử Trinh tỏ ra quan ngại sâu sắc khả năng bón cho con nít ăn của hắn, song Vương Phu Nam một tay bê chén một tay cầm muỗng, đút cho A Tê ăn trông cũng rất ra dáng. A Tê cũng rất nghe lời, cái muỗng đưa tới thì biết há miệng ra, chỉ cần Vương Phu Nam đút chậm một chút, nước miếng sẽ sún ra hai bên mép ngay, ánh mắt nó sáng rực, cực kỳ giống Hứa Tắc.
Ăn xong đứa bé liền giơ tay ra tóm lấy vạt áo của Vương Phu Nam, cạ cạ đầu vào chùi nước miếng.
“Quần áo cha không sạch sẽ, đứa ngốc này.” Vương Phu Nam giữ lấy đầu thằng bé, rút tay áo về: “Ăn no rồi đi ngủ thôi.” Nói xong không để ý tới đứa bé nữa, nghe bên cạnh không có động tĩnh gì liền quay sang nhìn, thực sự rất nhớ nàng.
Việc chàng đã làm cha thực sự đến quá bất ngờ, vì không có thời gian chuẩn bị nên đối với chàng đây như một giấc mơ. Đem so sánh thì Hứa Tắc bình tĩnh hơn chàng nhiều, nhưng nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re/730121/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.