Edit: MinnieKemi
Thiên Anh không còn là cô gái nhỏ dễ tức giận của năm đó nữa, đối mặt với lời nói bóng gió của Thái thị, nàng xoay sang nhìn một thoáng, từ tốn đáp: “Tam bá mẫu đã nói con tốt số, vậy đây chính là chuyện của số mạng, chẳng lẽ ý trời còn có thể đem ra chỉ dạy ư?”
Trên mặt Thái thị vẫn treo vẻ châm biếm: “Thiên Anh à, đừng trách tam bá mẫu tò mò, đâu có ai tái giá mà tốt đẹp được như con, được phu quân thương yêu, lại có nữ nhi thông minh khả ái, dù là ai cũng thấy hâm mộ, nói mấy lời khó dễ người ta như vậy làm gì?”
Thiên Anh bật cười, nàng khó dễ người khác ư? Được thôi, vậy thì nàng không nói nữa! Luyện Hội rót cho nàng nửa chung rượu: “Uống từ từ thôi.”
Cử chỉ thân mật của Luyện Hội lọt vào mắt Thái thị, bà ta lại không nhịn được bới móc: “Thiên Anh dự định khi nào thì sẽ sinh con? Cũng sắp ba mươi rồi đấy. Cháu cùng Hứa thị lạng ngược xuôi nhiều năm cũng chưa muốn có con, bây giờ mọi việc đều ổn, không tính sinh một đứa à? Đủ nếp đủ tẻ mới viên mãn chứ.”
Chỉ bằng mấy câu nói Thái thị đã kéo cả Thiên Anh, Luyện Hội, Hứa Tắc và Vương Phu Nam vào một chỗ, quả thực dụng tâm xấu xa. Thiên Anh ở cùng Hứa Tắc mấy năm cũng không có con, còn ở với Luyện Hội, Anh Nương nàng chỉ nhặt con bé về nuôi, họ bên nhau lâu như vậy cũng chẳng thấy động tĩnh gì. Là do Thiên Anh không thể sinh con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re/730110/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.