Edit: MinnieKemi
[1] Cờ lục bác (六博, bác nghĩa là đánh bạc)
Một loại cờ thịnh hành ở nước Tấn thời Chiến Quốc, bàn cờ gồm 2 người chơi đối kháng, người thắng là người giành được nhiều thẻ trên bàn cờ nhất. Trải qua nhiều thời kỳ lịch sử, đến đời Tống thì cờ tướng mới định hình như hiện nay. Ban đầu là một trò chơi dành cho bậc danh gia thế phiệt hay quyền quý trâm anh (cầm, kỳ, thi, họa),sau được đại chúng hóa thành môn giải trí yêu thích của tất cả mọi người.
Đa số người Trung Quốc tin rằng cờ tướng có nguồn gốc từ môn cờ lục bác này.
(Sưu tầm)
Sau khi tuyên chiếu, Vương Phu Nam cúi người đưa tay về phía Hứa Tắc.
Bàn tay kia sạch sẽ, vững chắc lại mạnh mẽ.
“Quân Cao Mật giao cho ngươi.” Hắn bình thản mở miệng, bên dưới vầng trán đại biểu cho thân phận quân nhân, là gương mặt thả lỏng của hắn.
“Hạ quan nhất định dốc hết sức lực.” Đã một khoảng thời gian Hứa Tắc không gặp hắn, lúc này không khỏi cảm thấy có vài phần xa lạ, nàng không vịn vào tay hắn mượn lực, mà tự mình đứng lên.
Vương Phu Nam rút tay lại, đứng thẳng người, vẫn duy trì thái độ khách khí giữa đồng liêu với nhau.
Sắc trời ngày càng âm u, gió xuân hơi lạnh, Trần Hướng bên cạnh nói: “Nhà bếp huyện đường đã chuẩn bị chút thức ăn, mời đại soái thưởng thức.” Vương Phu Nam nghe vậy gật đầu, mọi người liền xôn xao tản ra rồi quay trở lai huyện đường.
Hứa Tắc cũng định đi, Vương Phu Nam lại giữ nàng lại, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re/730068/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.