Trong phòng để quần áo, Tư Vân Dịch nhìn Sở Quân Liệt cẩn thận đặt từng chiếc lắc tay kim cương bày lên kệ tủ, cuối cùng còn lau lau bề mặt của viên kim cương đỏ trên chiếc nhẫn, sau đó mới cho vào hộp đựng.
Mấy chục chiếc lắc tay đặt cạnh nhau, cho dù tắt hết đèn cũng có thể phát ra ánh sáng lóa mắt, vừa lộng lẫy vừa thu hút ánh nhìn.
Viên kim cương đỏ tựa như một ngọn lửa màu đỏ thẫm, nhảy múa dưới ánh sáng.
"Tư tiên sinh, , sau này chúng ta sẽ mua một chiếc kệ tủ lớn hơn." Sở Quân Liệt khoa chân múa tay, trên mặt mang theo sự thỏa mãn và vui sướng.
"Em sẽ lấp đầy cả kệ tủ, đến lúc đó Tư tiên sinh muốn đeo cái gì cũng được, cho dù có vứt bớt đi cũng không quan trọng, em sẽ lại bổ sung những cái mới."
Sở Quân Liệt thỏa sức tưởng tượng về tương lai, trong mắt mang theo ánh sáng, bọn họ hiện tại chính là người có tiền, muốn tiêu xài như thế nào cũng được!
Nhìn biểu cảm của Sở Quân Liệt, Tư Vân Dịch đứng cạnh ghế da, hơi nhấc mắt.
"Kiếm tiền dễ dàng lắm sao?"
Sở Quân Liệt ngay lập tức thu lại biểu cảm, thuận theo lắc đầu.
"Nghỉ ngơi sớm đi." Tư Vân Dịch lấy đồ ngủ rồi đi ra khỏi phòng để quần áo, Sở Quân Liệt bước nhanh đuổi theo, tâm trí từ trong sự giàu sang dần tỉnh lại, giờ cậu mới nhận ra ngày mai còn phải đi làm.
Tư Vân Dịch thay áo ngủ, nhìn Sở Quân Liệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-van-nam-chu-xuong-tay-voi-ta-roi/3563731/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.