Trong khu rừng nhỏ của tiểu khu, Sở Quân Liệt ngồi xổm dưới một gốc đại thụ, dùng mấy bụi cây xung quanh để che chắn bản thân, tay cầm cái xẻng nhỏ, đào phần đất đen trước mắt.
Thấy có một con giun ngoi đầu lên, Sở Quân Liệt cảnh giác nhìn xung quanh, nhanh chóng đem con giun kia đào lên, bỏ vào trong hộp, cúi đầu tiếp tục đào đất.
(Đào giun mà ta tưởng đi đào kho báu không)
Liệt Phong ở bên cạnh, dùng móng chó xới tung đất lên, thấy một con giun, "Gâu" một tiếng, Sở Quân Liệt liền nhanh chóng đến trước mặt nó, đem con giun bỏ vào trong hộp, một người một chó phối hợp đến là ăn ý.
"Gâu gâu gâu!" Liệt Phong đột nhiên kêu lên ba tiếng, Sở Quân Liệt lập tức đứng dậy, che lại hộp nhỏ, cầm dây dắt chó đứng dưới tàng cây.
Liệt Phong hướng phía gốc cây to giơ một chân sau lên, một người bảo an đi qua, nhìn mấy hộ gia đình đang dắt chó, lễ phép cười một cái.
Thấy bảo an đi qua, một người một chó chậm rãi thở phào một hơi,
Liệt Phong hạ chân sau, Sở Quân Liệt đem hộp nhỏ lấy ra, nhìn mấy con giun bên trong, hài lòng gật gật đầu, dắt Liệt Phong trở về nhà.
Trong phòng khách đặt mấy cái túi lớn, Sở Quân Liệt đem đò vật bên trong kiểm tra một lần, xác định không thiếu thứ gì, đem hộp nhỏ chứa đầy giun tươi rói gói kỹ lại bằng màng bọc thực phẩm, bên trên còn chọc vài cái lỗ nhỏ.
Liệt Phong ngậm dây dắt chó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-van-nam-chu-xuong-tay-voi-ta-roi/3374744/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.