Trên môi là xúc cảm ướt át, làm ánh mắt Tư Vân Dịch khẽ nhúc nhích.
Sở Quân Liệt giống như chó bự đang làm nũng với chủ nhân, liếc mắt liền có thể thấy được ý thèm muốn trong mắt cậu, là loại không có bánh thưởng liền không rời đi.
"Hôn môi kiểu này, mười giây có thể sản sinh ra 8000 vạn vi khuẩn". Tư Vân Dịch giơ tay, nhìn vào mắt Sở Quân Liệt, nhẹ lau môi một chút.
"Tư tiên sinh, em hiểu rồi". Sở Quân Liệt mím môi, bước nhanh về phía phòng ngủ của mình, đánh răng, súc miệng, trước sau lăn lộn tới mười phút, khi ra tới cửa phòng, Sở Quân Liệt chợt nhớ tới cái gì đó, lại xoay người chạy về phía phòng để quần áo.
Tư Vân Dịch nhìn bóng dáng Sở Quân Liệt, trong mắt toàn là ý cười, cất bước trở lại phòng ngủ.
Nhân viên giám sát gửi tới vài tấm ảnh chụp mới, Tư Vân Dịch lật xem từng bức một.
Tư Bắc Thành và Tư Bắc Viễn hoàn toàn ở trong nhà ngồi, nhân viên giám sát trong vòng bảy ngày chụp được năm lần hai người bọn họ đi ra ngoài, hai lần là lấy hàng chuyển phát nhanh, ba lần là đặt cơm.
Tư Bắc Hâm ở trại gà khí thế ngất trời, mặc một thân công phục màu xanh, trên đầu còn dính vài sợi lông gà, cả người so với lúc trước cũng tinh tráng hơn vài phần.
Tư Huyên Huyên đã mở tiệm trà sữa, nhưng sinh ý cũng không quá tốt, cũng chỉ như giăng lưới bắt chim, tiểu cô nương mỗi ngày đều bận rộn chạy đi phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-van-nam-chu-xuong-tay-voi-ta-roi/3373139/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.