Sở Quân Liệt lúc trước ngã ở cửa phòng, chỉ vội vàng liếc mắt nhìn một cái, thấy được đại khái thiết kế phòng ngủ của Tư tiên sinh, nhưng hiện tại, Sở Quân Liệt gắt gao nắm chặt giẻ lau trong tay, nhìn Tư tiên sinh đẩy cánh cửa mà cậu đã nhìn không biết bao nhiêu lần kia ra.
Khóe miệng Sở Quân Liệt nhịn không được mà giơ lên, tượng tượng cậu có thể quang minh chính đại nhìn ngắm, có thể nhìn tới tận từng góc cạnh trong căn phòng, trong lòng cậu đã tuôn ra không biết bao nhiêu là thỏa mãn.
Bọn họ nói Tư tiên sinh phòng bị cậu.
Bọn họ nó đến phòng ngủ của Tư tiên sinh cậu cũng không vào được.
Bọn họ cứ chờ đó!
Tư Vân Dịch nhìn Sở Quân Liệt giống như chó lớn kiêu ngạo thắng trận trở về, eo lưng thẳng đứng, hai mắt đều là cảm xúc hưng phấn, hận không thể để cho tất cả mọi người thấy được thắng lợi của mình.
Cửa phòng bị đẩy ra, Sở Quân Liệt cũng không có nhanh chóng vọt vào mà đứng ở cửa, cưỡng chế hưng phấn, ánh mắt đen nháy nhìn người trước mặt.
Tư Vân Dịch cất bước vào phòng ngủ, Sở Quân Liệt lập tức nhấc chân đuổi theo.
"Sàn nhà đã có robot hút bụi dọn sạch rồi, cậu chỉ cần dọn chỗ tủ đầu giường một chút". Tư Vân Dịch phân phó nhiệm vụ cho người hầu nhỏ.
Sở Quân Liệt nhìn hai tủ đầu giường nho nhỏ, mím môi, lượng công việc này đối với cậu, hai phút là có thể hoàn thành rồi.
"Tư tiên sinh, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-van-nam-chu-xuong-tay-voi-ta-roi/3320168/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.