Hôm nay khi tới nhà hàng làm việc, Sở Quân Liệt cảm nhận được không khí có chút khác thường.
Trên cửa sổ sát đất của nhà hàng treo vài chiếc đèn nhỏ màu hồng, được sắp xếp thành hình dạng của một đóa hoa hồng, trên bàn còn được trang trí thêm bình hoa nhỏ, mà khách hàng hôm nay cũng nhiều hơn bình thường, hơn nữa còn đều đi theo cặp.
"Tiểu Sở tới rồi sao". Một nhân viên trong nhà hàng nhìn đến Sở Quân Liệt, trong mắt mang theo ý cười trêu chọc, "Tôi còn tưởng rằng cậu hôm nay sẽ xin nghỉ chứ".
"Sao hôm nay tôi lại muốn xin nghỉ?" Sở Quân Liệt buồn bực lấy di động ra, mở lịch xem ngày, ở phía dưới cậu liền nhìn thấy ba chữ "Lễ Tình Nhân".
Lễ Tình Nhân? Hôm nay là Lễ Tình Nhân?
Sở Quân Liệt tay cầm điện thoại cứng đờ, chân nhấc bước đi tìm phó cửa hàng trưởng xin nghỉ.
"Đừng đừng đừng!" Người nhân viên kia nhanh chóng ngăn Sở Quân Liệt, "Cậu lúc trước xin nghỉ bao nhiêu ngày rồi, giờ lại xin nghỉ tiếp có phải hơi quá không?"
Sở Quân Liệt cầm di động nhìn thời gian, trong mắt nhịn không được mà dâng lên khổ sở.
Từ lần cùng Tư tiên sinh trở về nhà cũ đón năm mới, anh vẫn luôn bận bịu, toàn là đi sớm về trễ.
Hôm nay là Lễ Tình Nhân, cậu lại không chú ý đến, bảo sao không không thể níu giữ được tâm của Tư tiên sinh.
Hôm nay sinh ý của nhà hàng phá lệ tốt, cứ một đôi lại nối tiếp một đôi đến.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-van-nam-chu-xuong-tay-voi-ta-roi/3313081/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.