"Tôi không sao đâu". Ông lão vừa nghe lời này, vội vàng xua tay, "Tôi chỉ là bị đạp vài cái, hiện tại cũng không còn đau nữa rồi, thật sự không cần phải đến bệnh viện".
Tư Vân Dịch cũng không tiếp tục khuyên bảo ông, chỉ là nhìn thoáng qua Sở Quân Liệt.
Sở Quân Liệt chớp chớp đôi mắt, lập tức liền hiểu ý, quay đầu nhìn về phía ông lão.
"Ông à, cháu nghe lời Tư tiên sinh, ngày mai cho dù ông có muốn đi hay không, cháu cũng sẽ đưa ông đến bệnh viện làm kiểm tra một lượt xem thế nào".
"Mấy đứa này..." Ông lão há miệng thở dốc, nhìn ánh mắt kiên quyết của mấy người trẻ tuổi trước mắt, lời từ chối cũng không nói ra nổi.
Thời gian cũng đã muộn, khi tài xế lái xe vào trong tiểu khu cũng đã gần 12h đêm, Tư Vân Dịch sau khi xuống xe không trực tiếp lên nhà mà đi vào cửa hàng tiện lợi 24h trong tiểu khu.
Sở Quân Liệt gắt gao đi theo sau Tư Vân Dịch, phát hiện biểu tình của anh trai nhỏ ở cửa hàng tiện lợi có chút kỳ quái.
"Anh... Chắc chắn muốn mua loại nước này sao?" Anh trai nhỏ nhìn nam nhân trước mắt, có chút do dự.
"Tôi chắc chắn". Tư Vân Dịch bình tĩnh đáp lại, lấy di động ra quét mã.
Sở Quân Liệt nghe vậy thì tò mò nhìn thoáng qua chai nước trong tay anh trai ở cửa hàng tiện lợi, là một loại đồ uống, nhìn qua bao bì thì cũng cũng giống như mấy loại nước giải khát bình thường, bao bì có màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-van-nam-chu-xuong-tay-voi-ta-roi/2830505/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.