Dì Ôn nghe được ông lão đã phẫu thuật thành công liền đến thăm, tiến vào phòng bệnh, nhìn thấy Sở Quân Liệt cùng Tư Vân Dịch đứng bên cạnh, Sở Quân Liệt cầm một cái khăn lông ướt, lau lau trán cho ông.
"Ông yên tâm, có cháu cũng Tư tiên sinh ở đây, sẽ không để ông phải đi nhặt nhạnh nữa, ông cứ an ổn vượt qua tuổi già là được".
Ông lão dưới tác dụng của thuốc mê, nói mê sảng, còn muốn cũng Sở Quân Liệt tranh cái chai, dì Ôn đi tới, cười khanh khách nhìn bộ dạng ông lão, hướng phía Sở Quân Liệt giải thích, "Tình huống như vậy xảy ra sau khi gây mê là khá bình thường, bệnh viện cũng có thể cung cấp dịch vụ làm giảm hiện tượng này, các cậu có yêu cầu không?".
Sở Quân Liệt không hiểu rõ về mấy vấn đề này, thuận theo mà nghiêng mặt nhìn Tư Vân Dịch, Tư Vân Dịch lắc lắc đầu, tỏ vẻ không cần.
Ông lão nói mê sảng, âm thanh cũng dần nhỏ xuống, dần dần chỉ ngẫu nhiên nói ra vài từ không liền mạch, lại qua một chút thời gian, ông lão từng chút tỉnh lại, nhìn hai người đứng bên cạnh, có chút hoảng hốt.
"Tiểu Sở, ông vừa có một giấc mơ".
Sở Quân Liệt cười, "Ông à, cuộc phẫu thuật của ông rất thành công, hiện tại chỉ cần tu dưỡng một thời gian là ổn rồi".
"Tốt tốt tốt". Ông lão nói liền mấy tiếng 'tốt', trong mắt mang theo chút vui sướng.
"Ông à". Tư Vân Dịch cúi người, "Cháu có đem một phương thuốc trong cuốn y thư giao cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-van-nam-chu-xuong-tay-voi-ta-roi/2830486/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.