Trương Thác vãy tay với Ngũ Cảnh Thiều, gọi anh ta sang một bên.
“Anh Trương” Ngũ Cảnh Thiều mỉm cười đi theo Trương Thác nói nhỏ: “Chuyện ở đây, cậu giúp tôi giải quyết, mẹ con họ đều ở Sơn Thành, cậu thay tôi chăm sóc họ một chút, đừng để quá lộ liễu, đừng để họ bị ức hiếp là được”
“Yên tâm đi anh Trương, ở Sơn Thành này, em đảm bảo chị dâu sẽ không gặp vấn đề gì” Ngũ Cảnh Thiều vỗ ngực nói.
“Thế thì được, làm phiền cậu” Trương Thác cảm tạ nói.
“Không phiền, không phiền” Lời cảm ơn của Trương Thác khiến Ngũ Cảnh Thiều như thụ sủng nhược kinh, lại xua tay nói: “Đây là vinh hạnh của tôi”
Trương Thác vỗ vào vai Ngũ Cảnh Thiều nói không tệ đấy”
Ngũ Cảnh Thiều lộ vẻ vui mừng: “Cám ơn Anh Trương đã khen”
Trương Thác lại bước đến chỗ mẹ Thu Vân nói: “Dì, ở Châu Xuyên xảy ra chuyện, cháu phải về trước, hôm khác lại đến thăm dì”
“Được được!” Mẹ Thu Vân gật đầu: “Cậu trai trẻ, sự nghiệp quan trọng, có chuyện cứ về trước đi, chuyện lần này thật sự phải cảm ơn cậu nhiều lắm”
“Dì đừng nói mấy lời cảm ơn không cảm ơn nữa, dì và Thu Vân ở đây sống cho tốt, con vừa nói với Ngũ Cảnh Thiều rồi, khách sạn của bọn họ gần đây đang tuyển nhân viên phục vụ và tạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy/407262/chuong-727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.