“Ồ?” Trương Thác nhướng mày: “Cậu hứa cho cô ta lợi ích gì” 
 “Để… để cô ta làm giám đốc…’ Sắc mặt Ngũ Cảnh Thiều tái nhợt, vì sợ Trương Thác sẽ trách tội mình Trương Thác mỉm cười: “Quách Ngọc Văn, cô vì cái chức giám đốc này mà bán em gái của mình sao?” 
 Sắc mặt Quách Ngọc Văn vô cùng khó coi, đứng ở nơi đó không biết nên nói gì, cô ta làm sao lại ngờ được những người này lại có quen biết với cậu Ngũ chứ. 
 Thu Vân trừng mắt Quách Ngọc Văn, một đôi mắt đẹp tràn đầy tức giận, lớn tiếng mắng: “Quách Ngọc Văn, cô đúng là không phải con người!” 
 Thu Vân có thể tưởng tượng được ra được kết cục của bản thân nếu hôm nay không gặp phải Trương Thác, nếu không quen biết cậu Ngũ, thì chắc đã bị Quách Ngọc Văn này bán đi rồi, dùng bản thân cô để đổi lại chức giám đốc cho cô †a. 
 Quách Ngọc Văn đứng ở nơi đó, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh. 
 Bây giờ Ngũ Cảnh Thiều hiển nhiên là đã giận lây lên người Quách Ngọc Văn, cũng may là trưa hôm nay anh ta đã làm quen với Trương Thác, nếu như không thì bây giờ những chuyện mà bản thân sắp làm ra đó, hậu quả sẽ không tài nào tưởng tượng được, hễ nghĩ tới, là Ngũ Cảnh Thiều lại thấy lạnh sống lưng. 
Ngũ Cảnh Thiều gọi lớn với quản lý sảnh đang đứng chờ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy/407259/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.