Trương Thác thuận tay đẩy Ninh Khiêm ra, lực tay của Trương Thác, làm cho Ninh Khiêm ngã ngồi trên mặt đất. 
 “Các người được lắm!” Bác sĩ Ninh la lớn, tay chỉ thẳng vào Thu Vân và mẹ của cô: “Hai người các người lấy oán báo ân, chúng tôi đã tốt bụng cưu mang các người, còn bằng lòng cứu giúp cái người chỉ còn hơi tàn đó, sao các người dám đánh con của tôi?” 
 “Không phải đâu, bác sĩ Ninh, ông đừng hiểu lâm!” Mẹ Thu Vân liền mở miệng, muốn giải thích, bỗng nghe thấy tiếng hừ lạnh vọng đến. 
 “Lấy oán báo ân?” Trương Thác cười lạnh, dùng tay xe bì đựng bản hợp đồng, “Các người tưởng, hai người họ mặc nợ mình sao? 
 Sau đó Trương Thác lấy bản hợp đồng ra, dưới bì đựng dần hiện lên một phần nội dung, nội dung này khác hoàn toàn với bản hợp đồng khi nấy, nhưng ở phần ký tên, lại giống nhau như đúc. 
 Thu Vân nhìn thấy nội dung khác hiện ra dưới bì đựng, mấy chữ yêu cầu chuyển nhượng hợp đồng bảo hiểm to đùng kia, đập vào trong con ngươi xinh đẹp của cô ấy. 
Ở phần chỉ định người thụ hưởng quyền lợi bảo hiểm trên bản hợp đồng, người mua bảo hiểm, chính là bố của Thu Vân, mà bên nhận chuyển nhượng, đổi thành bố con họ Ninh, nếu như Thu Vân ký xuống, một khi bố cô ấy xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, thì hai cha con họ Ninh, sẽ thu được khoản 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy/407245/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.