Chương 438:
Từ “mời” này, bị cắn rất đau.
Trương Thác cười nhạt, vỗ vỗ vai Chúc Linh: “Đi thôi.”
Chúc Linh lắc đầu: “Tôi không muốn đi, họ rõ ràng cùng một nhóm mà.”
“Thì làm sao nào?” Trương Thác cười hỏi, “Bây giờ họ nói cô cầm theo hàng cắm đáy.”
“Tôi muốn gọi cho chú tôi!” Chúc Linh lấy điện thoại di động ra bắm, và gọi gọi.
Đội trưởng cảnh sát thấy Chúc Linh muốn gọi điện thoại liên xông lên, muốn cướp điện thoại của Chúc Linh, kết quả bị Trương Thác nắm cổ tay lại: “Làm gì thế, cưới đồ sao?” Trương Thác nhướng mày.
“Cản trở việc công! Chúng tôi có thể tạm giam anh, buông ra!” Đội trưởng cảnh sát lớn tiếng.
Trương Thác quay đầu lại, thấy Chúc Linh lúc này đã bắm điện thoại và đang nói gì đó, Trương Thác buông cổ tay đội trưởng cảnh sát ra, bước đến bên Chúc Linh hỏi: “Chú cô nói thế nào?”
Chúc Linh đáp lại: “Ông ấy nói tôi đứng yên ở đây, có người sẽ đến giải quyết chuyện này.”
Chúc Linh vừa nói xong, liền nghe giọng lớn cách đó không xa.
“Nhường một chút, tất cả nhường một chút!”
Sau đó, thấy một người đàn ông trung niên mặc quần áo thường phục chạy tới với vẻ mặt lo lắng.
Khi đám người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy/407007/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.