Chương 412:
Lâm Kiến Vũ sững sờ một hồi, ông đập mạnh xuống bàn một cái, đứng dậy quát: “Họ Vương kia, bà muốn làm gì!”
Sắc mặt ông cụ Lâm cũng tối sầm lại, không ngờ Vương Tùng Phượng lại giở trò với mình như vậy. Bà ta còn hạ độc cháu gái cụ, làm như vậy nhà họ Lâm có thể tuyệt hậu.
Những trưởng lão còn lại do Vương Tùng Phượng mời đến cũng người nọ nhìn người kia, nói không nên lời.
Sắc mặt Vương Tùng Phượng có chút tái nhợt: “Họ Trương kia, tôi không hiểu cậu đang làm gì, tôi chưa từng nhìn thấy con bọ này?”
“Thật sao?” Trương Thác nhéch miệng cười, anh bước đến chỗ của Vương Tùng Phượng, cầm lấy túi xách của Vương Tùng Phượng, mở khóa kéo, đổ hết đồ bên trong ra.
Một chiếc trống con to bằng bàn tay rơi ra từ trong túi của Vương Tùng Phượng. Trương Thác cầm chiếc trồng lên, vỗ nhẹ một cái. Con giòi đỏ tiết ra một đồng chất lỏng màu đen trước mặt mọi người.
“Vương Tùng Phượng, cái trống này của bà, bà cũng không biết sao?” Trương Thác nhìn Vương Tùng Phượng trêu tức.
Lúc này, mọi người có thể nhìn ra rằng, con giòi này nhất định có liên quan đến Vương Tùng Phượng.
“Tôi… tôi ..” Vương Tùng Phượng lắc đầu, liếc nhìn hướng cửa phòng, bà ta hít sâu một hơi, quay đầu chạy về phía cửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy/406989/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.