Trương Thác ngược lại thấy không vấn đề gì, Lâm Ngữ Lam đi đâu, anh đi theo đó là xong.
Ở chỗ cách Trung tâm nghệ thuật lộ trình tầm 15 phút, Lâm Ngữ Lam nhìn tháy bón chữ lớn Khu chợ nhân tài.
Tấm bảng hiệu Khu chợ nhân tài này, là được in trên một tòa nhà hành chính.
Lâm Ngữ Lam có chút nghỉ hoặc: “Mễ Lan, đến đây làm cái gì, cậu muốn tuyển nhân viên sao?”
“Không phải, định giá cho người chồng 20,000 một tháng này của cậu, xem thử rốt cuộc thì cậu kiếm được bao nhiêu!” Mễ Lan nheo mắt mỉm cười, kéo Lâm Ngữ Lam, bước vào trong khu chợ nhân tài.
Trương Thác đi theo phía sau hai người phụ nữ này, có chút không còn gì để nói, định giá cho anh sao? Đây làm gì có cửa mà định giá chứ!
Đối với cách nói này, Lâm Ngữ Lam cũng là lần đầu tiên nghe nói, cảm thấy có chút hiều kỳ.
Bước vào khu chợ nhân tài, Lâm Ngữ Lam mới phát hiện, bố cục trong tòa nhà hành chính này, giống như một quảng trường thương mại vậy, nhìn thấy hết trọn vẹn từ lầu một đến lầu cao nhát.
Người trong khu chợ nhân tài cũng cực kỳ nhiều, nhưng cũng không có vẻ gì là lộn xộn cả.
Có một lối đi đặc biệt dành cho việc tuyển dụng người, còn người xin việc, thì đứng ở bên cạnh, thể hiện ra mặt trạng thái tinh thần tốt nhất của họ, bên cạnh bọn họ có dựng một tắm bảng, hình dáng của mỗi tắm bảng đều giống nhau, đóng con dấu như nhau, trên tắm bảng viết những thông tin cơ bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy/406907/chuong-286.html