“Đúng rồi bà xã, ngày mai em phải đến tiệc thương nghiệp đúng không? Có thể đưa anh đi cùng được không?” 
Trương Thác gắp một miếng sườn vào bát của Lâm Ngữ Lam rồi hỏi cô. 
“Sao thế, anh cũng có hứng thú à?” Mễ Lan tò mò hỏi, kiểu bữa tiệc thương nghiệp này cực kỳ nhàm chán, rất nhiều người đều không dễ từ chối, coi như chỉ đi lướt qua mà thôi. 
“Còn có thể mà. 
” Trương Thác gật đầu. 
“Được, vậy anh đi cùng em, đúng lúc máy người bạn chưa từng gặp anh, em nhất định phải giới thiệu một chút cho bọn họ mới được. 
” Lâm Ngữ Lam gật đầu đồng ý. 
Sau bữa tối, Trương Thác dọn dẹp bát đĩa, thì Bạch Trì gọi điện tới. 
“Lão đại, Bạch Mai Khôi của Thứ Mai đã liên hệ với em. 
” 
Trương Thác tính toán một chút, đã năm ngày trôi qua kể từ lúc người của Thứ Mai ra tay với Lâm Ngữ Lam, anh đi lên tầng hai rồi hỏi: “Nói thế nào?” 
“Đối phương thông báo với Bạch Mai Khôi là sáng ngày kia đến An thị, đám người Bạch Mai Khôi sẽ rời đi vào đêm mai. 
” 
Trương Thác gật đầu: “Có thể, cậu nói với Bạch Mai Khôi, tối mai đợi tôi ở Nguyên thị, tôi sẽ tới tìm cô ta. 
” 
Bạch Trì hỏi: “Lão đại, một mình anh đi sao?” 
“Đúng vậy, sao thế, không yên tâm về tôi à?” Trương Thác hỏi ngược lại. 
“Không phải thế. 
” Bạch Trì lắc đầu nghe điện thoại, trên đời này không yên tâm về ai thì cũng chưa đến nỗi không yên tâm về Trương Thác: “Chỉ là lão đại này, có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy/406858/chuong-237.html