“Không cần.” Eugene lên tiếng, gọi Thu Vũ lại “Trương đã giao cho tôi rồi, hợp đồng lần này giao cho cô ký, nếu cô không muốn ký, tôi sẽ từ chối lần hợp tác này!” 
“Ha?” 
“Cô bé, công ty của các cô phân chia tiến thưởng của cô và Trương như thế nào, chuyện đó không liên quan gì đến tôi, sau này cô có thể đi tìm chủ tịch của các cô, bây giờ, đi lấy hợp đồng đi.” 
Hợp tác đột nhiên đàm phán thành công, tiền thưởng kếch xù cũng đủ cho cô bé chim non mới ra đời như Thu Vũ phải mất rất lâu mới có thể tiêu hóa được. 
Khi Thu Vũ rời khỏi phòng tiếp khách, chuẩn bị đi lấy hợp đồng, trên gương mặt nhỏ vẫn còn lộ vẻ sợ hãi. 
Những người trong bộ phận nghiệp vụ tận mắt nhìn thấy sắc mặt của Thu Vũ, đợi Thu Vũ đi ra khỏi phòng tiếp khách, đều rối rít mở miệng. 
“Sao hả, không đàm phán được à?” 
“Vẻ mặt này vừa nhìn đã thấy là không đàm phản được rồi.” 
“Không biết rõ năng lực mình đến đâu, tìm được khách hàng xong thì tự mình đàm phản, cứ như thế thì đàm phán được cái gì cơ chứ?” 
Đám người chị Hồng đều lộ ra vẻ mặt khinh thường. 
“Không phải.” Thu Vũ xua xua tay: “Đã đàm phản xong rồi, khách hàng đồng ý ký hợp đồng rồi.” 
“Ký rồi?” Chị Hồng mở to mắt khó mà tin nổi, hạng mục hợp tác lần này bao nhiêu, chị Hồng là người lâu năm cũng hiểu rất rõ ràng, nếu quả thật làm cho khách hàng ký hợp đồng này, chỉ riêng tiền hao hồng thôi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy/406764/chuong-143.html