“Người anh em, anh là…” 
“À, tôi là bảo vệ mới đến.” Trương Thác 
lấy thẻ công tác của mình ra, bên trên 
viết chức vị Phó đội trưởng: “Lần sau 
gặp người như thế đừng phí lời, cho giật 
điện hôn mê là xong.” 
“Nhưng…” Một bảo vệ nhìn Trương Thác, 
lại nhìn mẹ của Vương Vỹ té xỉu dưới 
đất, bọt mép cũng phun ra: “Người anh 
em, có lẽ anh gây chuyện rồi.” 
“Người anh em, chúng ta làm bảo vệ, 
sao có thể sợ phiền phức chứ? Nếu 
chúng ta đều sợ, sự an toàn của cao ốc 
này nên giao cho ai đây?” Trương Thác 
đưa tay võ bả vai của bảo vệ này, nói với 
giọng điệu dạy dõ. 
“Nhưng người anh em à, người anh làm 
hôn mê là bác của Chủ tịch Lâm đấy!” 
“Bác?” Trương Thác nhướng mày: “Dám 
đến đây gây chuyện, cho dù là thân 
phận gì đều hầu hạ bằng côn điện! Đi, 
dẫn đến phòng bảo vệ trói lại, sau đó 
bảo cảnh sát đến xử lý.” 
Trương Thác giắt côn điện lên thắt lưng, 
hai tay chắp sau lưng, đi tới một bên 
tuần tra rất ra dáng. 
Để lại mấy tên bảo vệ đưa mắt nhìn 
nhau. 
“Đi thôi, Phó đội trưởng mới tới đã nói 
thì cứ làm đi.” 
“Nhưng đây là..” 
“Cho dù bà ta là ai, có chuyện gì, cũng 
không đến lượt chúng ta, có người gánh 
cho rồi” 
Mấy tên bảo vệ nhấc mẹ của Vương Vỹ 
lên, khiêng tới phòng bảo vệ. 
Lâm Ngữ Lam ngồi trong phòng làm 
việc ở tầng cao nhất, cúi đầu nhìn tài 
liệu trên bàn, xử lý công việc trong tay. 
Sau khi nhậm chức Chủ tịch Hội đồng 
quản trị, việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy/406699/chuong-78.html