Trong một căn biệt thự ở trấn nhỏ Hồ 
Thiên Nga, thành phố Ngân Châu. 
“Đồ vô dụng! Đúng là đồ vô dụng!” 
Vương Vỹ điên cuồng đập đồ trước mặt, 
màu đỏ tươi hiện ra trước mắt khiến cô 
bảo mẫu xinh đẹp cúi đầu trốn ở một 
bên không dám lên tiếng. 
Tống Đào với khuôn mặt đẹp trai đầy vết 
bầm tím nằm dưới đất, đồ bị đập nát 
đầy trên người anh ta, mắt anh ta hiện 
lên oán hận, nhưng lại không dám tỏ vẻ 
bất mãn. 
“Ông đây cho mày nhiều tiền như vậy 
mà mày làm việc thế đó hả?” Vương Vỹ 
đạp một cước lên tay Tống Đào, day trái 
day phải: “Một con chó ở rể mày cũng 
không xử được, dựa vào cái gì bảo ông 
đây trả tiền nợ giúp mày hả?” 
Ngón tay Tống Đào bị đạp lập tức ứ 
máu, đau đến cắn chặt răng cũng không 
dám lên tiếng. 
Vương Vỹ phun một ngụm nước bọt lên 
mặt Tống Đào: “Cho mày một cơ hội 
cuối cùng, tao không quan tâm mày 
dùng cách gì, cho dù là giết kẻ đê tiện 
kia, mày cũng phải giải quyết chuyện 
này cho tao, nếu không hậu quả tự mày 
gánh! Cút!” 
Vương Vỹ vừa nhấc chân lên, Tống Đào 
đã lộn nhào ra cửa, kéo cửa lao ra ngoài 
như bay. 
Vương Vỹ hừ lạnh một tiếng, ngoác 
ngón tay với cô bảo mẫu đứng ở góc 
tường, cô sợ sệt nhìn Vương Vỹ, từ từ 
cởi áo ra, bả vai trắng nõn hằn từng 
đường máu. 
Trương Thác ở nhà lau sàn xong, nở nụ 
cười hài lòng nhìn sàn nhà trơn bóng. 
Liếc qua đồng hồ, năm giờ rưỡi chiều, 
Trương Thác đang định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy/406669/chuong-48.html