“Bớt giả vờ cho tôi đi!” Khổng Thư mở 
phần mềm cổ phiếu trên máy tính bảng 
ra: “Tôi muốn xem xem, anh dựa vào cái 
gì mà làm bộ làm tịch ở đây, cổ phiếu 
mà tôi nói kia…” 
Đúng lúc này, giọng nói của Khổng Thư 
lập tức im bặt. 
Giờ phút này, trên máy tính bảng trước 
mặt anh ta, cổ phiếu đánh số 08752X, 
màu đỏ trước đây đã biến thành màu 
xanh lục chói mắt, đây là biểu tượng 
giảm mạnh, nói cách khác, tất cả tiền 
đầu tư vào cổ phiếu này đều đã bị gói 
chặt trong đó, không thể lấy ra được 
nữa. 
“Chuyện này… Khổng Thư hít sâu một 
hơi, trong mát lộ ra vẻ không thể nào tin 
nổi: “Không thể nào! Không thể nào!” 
“Không có gì là không thể cả.” Trương 
Thác cười khẽ một tiếng, lúc này điện 
thoại của anh lại vang lên, bắt máy, chọn 
loa ngoài, giọng nói trong điện thoại lại 
vang lên. 
“Lão đại, cổ phiếu này khủng khiếp hơn 
tưởng tượng của em nữa, em còn tưởng 
là có thể mua được một triệu cơ đấy, kết 
quả mới đến bảy trăm nghìn, đối phương 
đã không nhịn được nữa rồi, trực tiếp 
ôm chặt, lá gan như thế này, em đoán có 
lẽ chỉ là người mới vừa từ trường học ra 
mà thôi, ngay cả thủ đoạn lừa tiền cũng 
thấp kém như vậy.” 
Thân thể Khổng Thư ngồi đó đã hơi hơi 
run rẩy, giọng nói trong điện thoại giống 
như một cây gai đâm vào trong lòng anh 
ta, kiến thức lý luận mà anh ta vẫn lấy 
làm kiêu ngạo, trong mắt người khác 
cũng chỉ là tay mơ, không đáng được 
nhắc đến sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy/406654/chuong-33.html