Thời gian suy nghĩ mà Trương Thác cho Chu Tự còn lại ba mươi
giây, thời gian mà Chu Tự cho Trương Thác cân nhắc, cũng chỉ
còn lại có ba mươi giây.
“Hai mươi giây, ranh con, tôi muốn xem xem cậu có thể giả vờ với
tôi đến bao giờ?” Chu Tự châm cho mình một điếu thuốc lá, điệu
nghệ rít một hơi, lại nâng cổ tay trái lên, liếc nhìn đồng hồ Omega
trên tay: “Còn có mười giây nữa thôi”
Trương Thác thảnh thơi đi đến ngồi xuống ghế sô pha đón khách
trong phòng làm việc, lắng lặng nhìn Chu Tự đang đếm ngược.
“Năm giây.” Chu Tự nở nụ cười lạnh lẽo.
Trương Thác vắt chéo hai chân, hai tay đặt sau gáy, uể oải ngả
người ngồi dựa vào ghế sô pha.
Chu Tự nhìn đồng hồ: ‘Đã hết giờ rồi, ranh con, là cậu tự lựa chọn
đường chết cho mình, đừng trách tôi không cho cậu cơ hội!”
Chu Tự đang định căm điện thoại trên bàn hắn lên, gọi bảo vệ đến
dạy cho thẳng ranh không biết trời cao đất rộng này một bài học,
điện thoại di động của hắn đã đổ chuông trước rồi. Chu Tự vừa
nhìn thấy số gọi đến, sắc mặt đã thay đổi.
Người gọi điện đến chính là Tổng giám đốc Triệu, đối tác làm ăn
lớn nhất của Tập đoàn Chu Thị, có thể nói nếu Chu Thị thiếu đi
đường dây Tổng giám đốc Triệu này, lợi nhuận sẽ co lại hai phần
bai
Chu Tự cân nhắc một lúc, quyết định cứ nhận cuộc gọi của Tổng
giám đốc Triệu trước đã, dù sao xử lý một thẳng ranh con cả gan
làm loạn, coi trời bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy/274548/chuong-4.html