Khi Trương Thác đâm đầu vào trong sương mù, anh không tiếp tục chọn cách phá trận gì nữa, bây giờ căn bản không có thời gian cho anh phá trận, Dương Đức Phi đang ở ngay sau lưng.
“Trương Thác, thực lực của người này rất mạnh, lấy tình trạng của cậu bây giờ, muốn giết ông ta gần như là không thể nào, đến tổ địa Lâu Lan đi, cắn nuốt năng lượng Anh Linh ở chỗ đó, cậu sẽ có thể bước vào Khống Linh, đến lúc đó, rốt cuộc không cần phải sợ người kia nữa” Tà Thần vẫn luôn không ngừng nói như vậy với Trương Thác.
“Ngậm miệng” Trương Thác quát lạnh một tiếng.
Hiển nhiên, Tà Thần rất sợ Trương Thác uy hiếp, ông ta lập tức không còn nói lời như vậy nữa, mà là đổi một cách nói khác: “Nếu không, tôi có thể tạm thời cho cậu mượn sức mạnh, để cậu có thể dễ dàng giết chết ông ta, như thế nào?
Nếu như sử dụng sức mạnh của tôi, trong thiên hạ này, cậu có thể tùy tiện đi đến bất kì chỗ nào, trong thiên hạ này, cậu muốn giết ai cũng đều có thể”
Trương Thác không rảnh để ý đến Tà Thần, bởi vì Dương Đức Phi đã đuổi tới đây.
Kiếm khí đầy trời lao thẳng đến chỗ Trương Thác, tràn đầy sát ý, Dương Đức Phi đã quyết phải giết chết anh.
Trương Thác cắm đầu không lên tiếng, một lòng muốn chạy.
Bên cạnh bến tàu, Toàn Cảnh Thiên khoanh chân ngồi ở chỗ đó, miệng niệm phật kinh, nói là phải làm những gì siêu độ.
Từ Sĩ Hoàng trọng thương bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy/1956335/chuong-2422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.