Chương 2333:
“Nói sau đi” Trương Thác dựa trên vách đá, nhắm mắt lại: “Đợi trời sáng rồi nói”
Trương Thác đã nói vậy rồi, mọi người cũng không nói gì nữa, chính là, tất cả đợi trời sáng hãng nói, câu nói này cũng là câu dân chúng Đông Hòa thường nói, gặp phải chuyện gì, trời sáng rồi nói.
Đêm nay đối với mọi người mà nói, cho dù thân thể hay là trong tim đều vô cùng mệt mỏi, sau khi tinh thần thả lỏng, mỏi mậệt lại kéo tới rất nhanh, mỗi người đều dựa lên vách đá, nghe tiếng mưa bên ngoài, chìm vào giấc ngủ sâu.
Ngày thứ hai, Trương Thác bị một ồn ào đánh thức, mở mắt liền thấy trước mắt mình, đầu người nhấp nhô, một đám người mặc áo tang, tay cầm cuốc và đỉnh ba, đang vây trước mặt đám người của mình, miệng đang oang oang nói cái gì đó, có vài lời ngay cả Trương Thác cũng nghe không hiểu.
Đám người Triệu Chính Khải cũng lần lượt tỉnh dậy, mưa lớn đầy trời đã dừng lại, mây đen che kín bầu trời cũng không biết đã tan đi từ khi nào, ánh mặt trời ấm áp chiếu trên người mọi người, khiến bọn họ cảm thấy một trận thư thái êm dịu sau khi đầm mưa vài tiếng đêm qua.
“Các cậu là ai, đang làm gì trước tượng thần Quang Minh!”
Một người đàn bà tuổi hơn 50, vai vác cuốc nói, câu nói này, Trương Thác nghe hiểu.
“Đền thờ?” Trương Thác trong lúc mơ màng quay đầu nhìn lại, anh phát hiện, chính mình vậy mà lại ngồi trong một kiến trúc tương tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy-full/3940909/chuong-2333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.