“Ha ha, thứ như bảo bối này anh phải biết nhìn mới được”
Trương Thác cười khế, ném đao cho Thôi Lập: “Anh tự thử xem đi”
Thôi Lập theo bản năng tiếp nhận đao dài mà Trương Thác quăng ra.
“Có thể thử Ngự Khí để thúc giục, nhưng tôi nhắc nhở anh một câu, đao này bởi vì có hạn chế về chất liệu nên chỉ có thể phát ra bốn lần công kích mạnh mẽ, anh thử một lần, xem như lãng phí một cơ hị “Tôi thật sự không tin được!” Thôi Lập cầm đao, cổ tay Ngự Khí, sau đó chém một đao về phía trước.
Chỉ thấy một ánh đao màu tím bị Thôi Lập chém ra, ánh đao này cực kì mạnh mẽ, những nơi nó đi qua, ngay cả nền gạch dưới chân cũng hoàn toàn vỡ ra.
Khi ánh đao chạm vào kho lúa phía trước.
“Rầm!”
Một âm thanh vang lên, toàn bộ kho lúa sụp đổ trong nháy mắt, tro bụi nổi lên bốn phía.
Thôi Lập sững sờ nhìn một màn trước mắt, uy lực của một đao này, hoàn toàn nằm ngoài tưởng tượng của anh ta.
Trương Thác vỗ tro bụi vừa dính lên trên người: “Bảo bối ở ngay trước mắt cũng không biết, lại đắc ý vì rác rưởi mà người ta cho, haiz.”
Thôi Lập nhìn thanh đao nhìn như bình thường trong tay mình, sau đó đột nhiên nghĩ đến điều gì, lộ ra nét mặt hưng phấn: “Anh biết xem bảo bối?”
Trương Thác trợn trắng mắt: “Thì ra nãy giờ tôi đều nói chơi với anh à?”
“Quá tốt rồi! Anh theo tôi đi!” Thôi Lập đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy-full/3940757/chuong-2180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.