Chương 1962:
Đây không phải là lần đầu tiên Trương Thác bước chân lên mảnh đất vương lăng. Nhưng lần này cho anh cảm giác khác hẳn mọi khi. Khi vừa đặt chân lên mảnh đất này, Trương Thác có cảm giác như vùng đất không một bóng người này đột nhiên tỏa ra sinh cơ khác thường.
Giọng nói của Dương Đức Phi truyền tới từ nơi xa: “Lối vào lăng mộ dưới lòng đất nằm ngay trong tâm mắt”
Trương Thác đưa mắt nhìn lăng mộ lớn nhất trong số chín lăng mộ trên bình nguyên này.
Nhìn bóng lưng Trương Thác dần dần biến mất trong bóng đêm, Dương Đức Phi lắc đầu, lẩm bẩm: “Khí và binh hợp, người đấu với trời”
Dương Đức Phi thở dài, bước vào nhà tranh của mình.
Trương Thác cầm lợi kiếm bồi hồi trước lăng mộ lớn nhất. Lăng mộ này được che kín chung quanh, không tìm thấy lối vào. Huyệt mộ đế vương này bị rất nhiều người dân bản xứ coi như vùng đất bị nguyền rủa. Có người nói bởi vì bị nguyền rủa nên lăng mộ mới không có một ngọn cỏ, không thấy cánh chim bay.
Mặc dù vương lăng là cảnh điểm, nhưng đến năm giờ chiều, mặt trời sắp xuống núi, nhân viên ở nơi này đều sẽ rời đi. Từng có một người tham quan đến từ thủ đô đã lén lút trèo lên nóc vương lăng vào đêm khuya, kêu bạn chụp ảnh quay video hộ mình, cuối cùng thấy được cảnh tượng quái dị trong video.
Khi khách tham quan này trèo lên nóc lăng mộ thì đột nhiên không nhúc nhích, cũng không có thanh âm, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy-full/3940529/chuong-1952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.