Chương 1602:
“Thực sự là tôi không muốn để chú thấy bộ dạng này của tôi đâu” Người trên giường bệnh cười khổ một tiếng. Trông ông ấy mới khoảng tám mươi tuổi mà tất cả nếp nhăn trên mặt đã dồn đống lại.
Lâm Nhạc Hằng kéo cái ghế ở cạnh ra ngồi bên giường, mở miệng hỏi: “Bác sĩ nói thế nào?”
“Không sống được vài bữa” Ông Tân nằm trên giường, ngay cả lời nói cũng có vẻ uể oải không có sức: “Sống nhiều năm như thế, tôi cũng đã nghĩ thông suốt từ lâu. Nhưng mà trong lòng luôn có một việc không buông xuống được”
“Ông Tân cứ nói đi, có thể giúp được thì Lâm Nhạc Hằng tôi chắc chắn sẽ không từ chối”
“Ha ha” Ông Tần cười khổ: “Năm đó chú với tôi gặp nhau coi như là duyên phận. Khi ấy chú chẳng qua chỉ là kẻ dưới chẳng có tên tuổi, nhưng tham vọng trong lòng chú ngay cả tôi cũng cảm thấy sợ hãi. Lúc đó tôi chỉ biết chọn chú chắc chắn không sai. Tuổi chú không kém tôi bao nhiêu, mặc dù khi ấy chú không có thành tựu gì, nhưng tôi khẳng định trong tương lai chú tuyệt đối sẽ giỏi hơn cả tôi. Bây giờ xem ra lúc đó mắt nhìn của tôi không tệ. Tôi còn nhớ rõ cô bé đi theo bên cạnh chú lúc ấy, hẳn là người cầm lái hiện tại của Nhất Lâm mấy người ha?”
“Đúng vậy” Lâm Nhạc Hằng gật đầu: “Cháu nhà Lâm Thuỳ Hân”
“Cô bé đó không tồi đâu” Ánh mắt ông Tân lộ ra sự hài lòng: “Khi đó tôi còn đang suy nghĩ, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy-full/3940183/chuong-1602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.