Từ ngày hôm qua sau khi Trương Thác xảy ra chuyện, Lâm Ngữ Lam cảm thấy như trời sập xuống vậy.
Trước giờ cô đều chưa từng nghĩ Trương Thác lại chiếm vị trí quan trọng như thế trong lòng mình.
Lâm Ngữ Lam lau nước mắt chảy ra.
“Ngữ Lam, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì!” Nhìn thấy dáng vẻ này của Lâm Ngữ Lam, Milan lo lắng không thôi.
“Không có gì” Lâm Ngữ Lam nhoài người trên giường, nhẹ nhàng ôm lấy Milan: “Milan, tới chỉ cảm thấy mình thật vô dụng”
“Ngữ Lam, cho dù xảy ra chuyện gì cậu cũng không được nghĩ như thế” Milan nhẹ nhàng vuốt lưng Lâm Ngữ Lam: “Cậu là Chủ tịch của Lâm Thị, có chuyện gì làm khó được cậu chứ?”.
Đúng lúc này, điện thoại của Lâm Ngữ Lam reo lên.
Lâm Ngữ Lam kích động vội vàng lấy điện thoại ra nhìn, là tin nhắn Nam Thiên gửi tới.
“Ngữ Lam, có lẽ chuyện đã không có vấn đề gì rồi.
”
Nhìn thấy tin tức này, trong lòng Lâm Ngữ Lam dâng trào vui sướng, cô trả lời Nam Thiên: Cảm ơn, khi nào rảnh sẽ mời anh ăn cơm.
Milan rút ra một tờ khăn giấy, đưa tới trước mặt Lâm Ngữ Lam: “Này, lau nước mắt đi.
”
Lâm Ngữ Lam cầm lấy khăn giấy, tuỳ tiện lau trên mặt.
Milan nhìn chằm chằm Lâm Ngữ Lam mấy giây rồi đột nhiên tập trung vào phía sau cô, hơi bất mãn nói: “Ây? Trương Thác? Anh tới đúng lúc lắm, có phải anh cãi nhau với Ngữ Lam không, tôi cho anh biết, anh đừng có bắt nạt Ngữ Lam của chúng tôi! Nếu không tôi sẽ cho anh đẹp mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy-full/3938796/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.