Dáng vẻ của Trương Thác trong mắt Hàn Văn Tĩnh rõ ràng là lợn chết không sợ nước sôi, cô nhìn bộ dạng cà lơ phất phơ của người đàn ông trước mặt này, tức giận mà không có chỗ trút.
“Họ Trương kia, tôi cảnh cáo anh, tốt nhất đừng để tôi nắp được thóp, nếu không thì nhà họ Lâm cũng không bảo vệ được anh đâu, cút đi!” Hàn Văn Tĩnh kéo cửa lớn phòng làm việc ra, bộ dạng tức giận đến mức đỏ bừng cả mặt, ngực phập phồng lên xuống của cô ta khiến cho nhân viên cảnh sát đứng ngoài cửa lại thêm khâm phục Trương Thác lần nữa.
Đỉnh, đỉnh hết sức.
Trương Thác cười ha ha một tiếng, sải bước đi ra khỏi Cục Cảnh sát.
Trương Thác về đến nhà, còn chưa bước vào nhà đã ngửi thấy một mùi hương thức ăn bay đến, Trương Thác cũng có thể đoán được, đây nhất định là tay nghề của Milan rồi.
“Món ăn có sáng tạo, có ý tưởng, nhưng còn chưa khống chế thành thạo mức lửa, còn thiếu chút kinh nghiệm.” Trương Thác vừa tự lẩm bẩm vừa mở cửa phòng.
Trong nháy mắt vừa bước vào cửa, khóe miệng Trương Thác đã nhếch lên thành một nụ cười, bởi yì nhìn thấy người phụ nữ trong phòng kia, mỗi lần nhìn thấy Lâm Ngữ Lam, Trương Thác vui vẻ từ tận đáy lòng, mỗi lần gặp mặt đều giống như mối tình đầu của thiếu niên, tim đập rộn ràng, tình yêu của anh dành cho Lâm Ngữ Lam, theo thời gian trôi qua, từ trong ký ức đã khắc sâu vào xương cốt của anh.
“Về rồi đấy hả? Rửa tay chuẩn bị ăn cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy-full/3938650/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.