Tống Đào còn đang đi lên cầu thang,
chợt nghe thấy ở lầu hai có âm thang
vang lên.
“Làm việc thế nào rồi?”
Giây đầu tiên Tống Đào nghe thấy âm
thanh thì vô thức ngơ ngác, sau đó trả
lời: “Xảy ra chút chuyện.”
“Đồ vô dụng!”
“Xoảng
Cùng với tiếng chửi vô dụng, một cái ly
thủy tinh rơi vỡ ngay dưới chân Tống
Đào, sau đó đã thấy Vương Vỹ mặc áo
ngủ đứng ở đầu cầu thang, trên khuôn
mặt còn bầm tím tràn đầy oán hận, mắt
ngập tràn lửa giận: “Đồ vô dụng, kêu cậu
làm có chút chuyện cũng không xong?”
“Cậu Vương, cậu nghe tôi giải thích đi.”
Tống Đào sốt ruột: “Thật sự không thể
trách tôi được, vốn mọi thứ đã suôn sẻ
rồi, muốn trách chỉ có thể trách thằng
chồng kia của Lâm Ngữ Lam thôi.”
“Trương Thác đó?” Trong mắt Vương Vỹ
đầy căm hận: “Đồ vô dụng kia có thể
làm cái gì?”
“Cậu Vương, hôm qua lúc họp lớp tôi
nghe nói chồng của Lâm Ngữ Lam là
nghệ thuật gia, mọi chuyện hôm nay đều
phát triển theo kế hoạch của cậu, nhưng
chồng của cô ta đột nhiên xuất hiện làm
rối loạn hết tất cả.”
“Xàm xí!” Vương Vỹ tiến lên, đá Tống
Đào một phát.
Đối mặt với một cước của Vương Vỹ,
Tống Đào muốn trốn cũng không dám
trốn, bị anh ta đá thẳng vào lồng ngực,
lăn xuống cầu thang, chỉ cảm thấy lục
phủ ngũ tạng đều thay đổi vị trí.
“Nghệ thuật gia? Đầu óc cậu có vấn đề
à? Đó chỉ là một tên vô dụng thôi! Một
con chó đến ở rể nhà họ Lâm chúng tôi!
Nghệ thuật gia cái mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy-full/3938640/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.