Ông cụ vừa nghe thấy cái tên này lập tức kích động đến run rẩy:
“Chàng trai trẻ, cậu quen anh bạn già kia của tôi!”
“Cũng không phải là quen ạ, ông ta từng học tập dưới chỗ cháu
ba ngày”
“Tôi biết cậu là ai rồi!” Ông cụ nhìn chằm chằm Trương Thác: “Tuy
ông bạn già kia chưa từng nói chỉ tiết với tôi,nhưng ông ấy từng
nói mình đã học hỏi ở chỗ thần y ~ Diêm vương sống trong lĩnh
vực y học trên thế giới ba ngày, đồng thời coi đây là niềm vinh dựt
Không ngờ hôm nay tôi lại có thể may mắn nhìn thấy Diêm vương
sống trong truyền thuyết!”
“Lần đầu tiên gặp mặt không tính là may mắn” Vẻ mặt Trương
Thác vẫn bình thường nhưng trong lời nói lại tràn đầy tự tin và
kiêu ngạo: “Nếu ông có thể gặp cháu lần thứ hai, mới tính là may.
mắn”
“Tôi hiểu!” Ông cụ gật đâu: “Diêm vương sống cứu người không
nhận tiền, không nhận quà, chỉ nhận nhân duyên, nếu có thể gặp.
mặt lần nữa, cậu sẽ ra tay cứu tôi có đúng không?”
“Có thể đấy, ha ha ha” Trương Thác vỗ bả vai ông cụ lần nữa, để
lại cho ông một bóng lưng: “Lần này ông với cháu gặp mặt cũng
xem như là có duyên, nhưng lần sau có thể gặp mặt hay không thì
nói sau vậy.”
Giọng nói của Trương Thác bên tai ông cụ càng ngày càng nhỏ,
ông cụ nhìn chăm chẵm bóng lưng của anh, mãi đến khi Trương
Thác biết mất, ông lại thở dài một tiếng, ông không nghĩ ngờ lời
nói của Trương Thác, người bạn già của ông từng nói trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy-full/3938630/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.