Lâm Ngữ Lam nhìn nụ cười trên mặt Trương Thác, trong lòng lại
dâng lên một cơn bưồn nôn, cô đã từng gây khó dễ Trương Thác
rất nhiều lần, chùi bồn cầu, dùng giẻ lau sạch sàn nhà, thà rằng để
cho xe đua trong ga ra bám đầy bụi, cũng không cho Trương Thác.
chạm vào một lần, không cho Trương Thác hút thuốc, rất nhiều
rất nhiều, nhưng mà Trương Thác không chống cự chút nào, nói
không hút thuốc là không rút một điếu nào ra, có mấy lần Lâm
Ngữ Lam còn cố tình về nhà trước giờ tan tâm, vì muốn bắt được
tật xấu của Trương Thác, sau đó đuổi anh cút xéo đi, nhưng kết
quả lần nào cũng khiến Lâm Ngữ Lam thất vọng.
Cô nhìn vẻ njnh bợ trên mặt Trương Thác, lòng nảy ra một ý nghĩ.
Được, không phải cái gì anh cũng có thể nhẫn nhịn được hay sao,
không phải là ngậm đắng nuốt cay sao, tôi sẽ cho anh nhẫn nhịn!
Nghĩ vậy, Lâm Ngữ Lam ngả ghế sô pha xuống, dùng giọng nói
không có chút tình cảm nào nói với Trương Thác: ‘Mệt rồi, bưng
cho tôi chậu nước rửa chân đến đây.”
“Được thôi!” Trương Thác không do dự một giây nào, lập tức chạy
vào nhà tắm.
Rất nhanh, Trương Thác bưng một chậu nước rửa chân ấm vừa
phải đến trước mặt Lâm Ngữ Lam.
“Chủ tịch Lâm, nước rửa chân của em đây.” Trương Thác ngồi
xổm trước đôi chân thon dài của Lâm Ngữ Lam, đặt chậu nước
rửa chân xuống.
Lâm Ngữ Lam đạp giày cao gót ra, giơ đôi chân ngọc ngà kia ra
trước mặt Trương Thác, dùng giọng điệu kẻ cả nói: “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-quyen-quy-full/3938612/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.