Sáu giờ tối, Diệp Phàm và Đường Nhược Tuyết từ đại đội cảnh sát giao thông đi ra.
Vẻ mặt Đường Nhược Tuyết rất khó xử.
Vì tranh thủ xử lý rộng rãi, cô vừa đi vào, liền chủ động ôm trách nhiệm vào người.
Cô một chữ cũng không đề cập tới Diệp Phàm cướp tay lái, chỉ nói nguyện ý gánh vác toàn bộ trách nhiệm, phải bồi thường tiền, phải ngồi tù, cô đều nhận.
Chỉ là cảnh sát giao thông rất kỳ quái nhìn cô, nói cho cô và Diệp Phàm không có nửa điểm trách nhiệm.
Nguyên nhân tai nạn là do bánh trước xe bùn đất bị lão hóa nổ lốp.
Cảnh sát giao thông còn điều tra camera, khen ngợi Diệp Phàm quyết định thật nhanh.
Nếu không phải Diệp Phàm kịp thời thoát khỏi chỗ, vậy bọn họ sẽ bị đè chết ngay tại chỗ.
Đường Nhược Tuyết trợn mắt há hốc mồm.
Cô phát hiện mình không chỉ trách lầm Diệp Phàm, còn nợ anh một tiếng cám ơn.
Nếu không phải Diệp Phàm, chính mình giờ phút này sợ là hương tiêu ngọc vẫn.
Chui vào trong xe BMW, Đường Nhược Tuyết vốn muốn xin lỗi, nhưng mặt mũi không kéo xuống được.
Cuối cùng cô hừ ra một câu: "May mà tai nạn xe không liên quan đến anh, nếu không anh sẽ phải ngồi tù.
Diệp Phàm đã sớm quen với tác phong mạnh miệng của Đường gia:
Hiểu rồi, lần sau tôi sẽ cẩn thận.
Đường Nhược Tuyết vừa rồi thay hắn "cõng nồi", làm cho Diệp Phàm trong lòng dịu dàng, vô luận Đường Nhược Tuyết khinh thường mình như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-cua-nu-tong-thong/3087239/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.