Nghe Dương Hạo Quân nói thế, ngược lại khiến tất cả mọi người phì cười. Giống như chuyện mà Dương Hạo Quân làm là một điều gì đó rất ngốc nghếch. "Dương Hạo Quân, anh cũng quá tự đề cao bản thân mình rồi đó" "Anh thật sự nghĩ rằng mình có thể mang người rời khỏi chỗ này?" "Anh thật sự không biết được tổ chức Kinh Thánh là do nước sâu bao nhiêu đầu, anh nắm không nổi đầu" Mười tám người thiên sứ hắc ám đều phì cười. Bọn họ hoàn toàn không hề tức giận trước sự lợi dụng của Dương Hạo Quân. Bởi vì trong mắt của họ, Dương Hạo Quân vốn dĩ không dẫn Đoàn Lê Nguyên đi được.
"Tôi hiểu ý của anh, tới nơi này rồi thì anh đã biết Đoàn Lê Nguyên ở nơi nào. Thế nhưng anh có từng nghĩ là, anh tới nơi này rồi thì vĩnh viễn cũng sẽ không ra được, tôi sẽ khống chế anh ở đây suốt đời không?"
| "Anh cho rằng mình làm chủ được cục diện, thật không ngờ anh đã sập bẫy tôi rồi. Là tôi cố ý bảo bọn họ dắt anh tới đây!"
Thượng Đế Hắc Ám cười nói.
"Uỳnh!"
Sắc mặt của Dương Hạo Quân đột nhiên thay đổi. "Ở bên ngoài, tôi không dễ mà khống chế anh. Nhưng tới chỗ này rồi, anh trốn cũng không thoát!" Thượng Đế Hắc Ám cười nói. "Ầm ầm ầm..."
Đột nhiên, âm thanh của một thể lực to lớn truyền tới, một cánh cửa lớn màu đen đổ ầm xuống. Nơi này đã bị phong tỏa toàn bộ.
Dương Hạo Quân và Tà Thần Hỏa Vân không biết, phía bên ngoài lại có một lớp vách tường bằng kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-chien-than/645552/chuong-2168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.