*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Nhất Vũ Kiên Vương, lần này Lạc Việt không thể cung cấp cho ngài thêm sự trợ giúp nào nữa!" "Tất cả mọi thứ đều phải dựa vào bản thân ngài thôi! Đối phương cũng biết được phong thái của nước Lạc Việt!" "Thà chết trên chiến trận, cũng không thể đánh mất tôn nghiêm của Lạc Việt! Cho dù là thời khắc nào, cờ của Lạc Việt cũng không được đổ xuống.
"Nếu như ngài không thể quay lại, hãy yên tâm, người thân của ngài sẽ có Lạc Việt chăm lo" Trước khi rời đi, vệ binh Viêm Long đã căn dặn Dương Hạo Quân mấy câu.
"Nghiêm chào!" Mọi người đứng nghiêm, mắt tiễn Dương Hạo Quân lên máy bay.
Sau khi nghe những lời căn dặn của vệ binh Viêm Long, trong lòng Dương Hạo Quân cảm thấy rất yên tâm.
Ít nhất cũng không cần phải lo lắng cho mấy người Đoàn Lê Nguyên...
Trên máy bay, mấy người của Tỉnh Quốc nhìn thấy Dương Hạo Quân đều lộ ra nụ cười đắc ý.
"Lạc Việt quả nhiên là nước lớn, tấm gương tốt của châu Đông Phương! Chúng ta bái phục!" "Hy vọng ngài có thể giữ vững cờ của Lạc Việt không bị đổ..
" "Hửm?" Mọi người sửng sốt trong giây lát, rôi phá lên Cười.
Ngay cả người còn đi không nỗi, còn muốn cắm cờ ở nơi cao nhất à? Các sứ giả Tinh Quốc rời đi trước.
Bọn họ còn thông báo với tiền phương: "Người Lạc Việt không giống chúng ta, bọn họ xem lá cờ rách nát đó còn quan trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-chien-than/644802/chuong-1418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.