*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Nếu không thì bé Quân sẽ không bao giờ có họ, đến cả thân phận trong sổ hộ khẩu cũng không cói Cô có tin không?”
Đối diện với sự uy hiếp của mọi người, Đoàn Lê Nguyên sao mà không tin được chứ? Đám người này chuyện gì mà chẳng làm được, nói gì là chuyện nhỏ thể này. Bọn họ rất hiểu tính của Đoàn Lê Nguyên, ép cô đồng ý! “Mãy người ức hiếp người quá đáng!”
Đoàn Lê Nguyên bất lực, lườm tất cả mọi người. “Chẳng phải chúng tôi bắt nạt cô, chỉ là Dương Hạo Quân tàn phế rồi, chúng tôi sẽ kiên quyết không đồng ý đâu”
Lúc này, bé Quân đang ở trong lòng cô đột nhiên nói: “Mẹ, con mang họ Dương được mà, con có thể theo họ bố!”
Bé Quân hiểu hết. Mấy người bọn Ngô Thị Lan đều cười: “Theo họ bố đúng không? Được, cháu mang họ Dương cũng được! Đến lúc đó thì chúng mày cứ đợi nhà họ Dương ở Kinh Thành đến báo thù đi, xem nhà họ Dương có đồng ý không.”
Mọi người đều tỏ ra rất đắc ý. “Hứ, bọn họ không dám đâu! Bố cháu là Chiến thần Quân! Ai cũng phải sợ cải”
Bé Quân là người đã trải qua mọi chuyện. Cô bé biết vệ binh Viêm Long vẫn coi Dương Hạo Quân là chiến thần Quân, cũng biết hậu quả của Dương Minh Thiên và nhà họ Dương. Đến cả nhà họ Dương cũng đang nằm trong lòng bàn tay của Dương Hạo Quân, cô bé muốn mang họ Dương, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-chien-than/644686/chuong-1302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.