*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cao Khánh Dư và Lâm Phụng Tiên nhìn Dương Hạo Quân với vẻ mặt khôi hài.
Họ muốn xem xem Dương Hạo Quân sẽ bịa ra thứ vớ vấn gì đây? "Cái này...
Dương Hạo Quân có chút do dự.
"Nói đi! Chắc cậu sẽ không muốn nói là mình đi bảo vệ đất nước đấy chứ?" "Có thể lắm! Loại người này cái gì mà nói ra không được!" Dương Hạo Quân nhìn Đoàn Lê Nguyên nói: "Đúng vậy, anh thực sự đang bảo vệ gia đình và đất nước này! Anh thực sự không còn cách nào khác cả! Bởi vì đây là hành động cấp cao nhất và cần được giữ bí mật.
Vì vậy anh mới không thể nói cho em biết!" Nhưng sau khi Dương Hạo Quân nói xong, một số người đã nhìn anh với vẻ ngạc nhiên và tức giận.
"Em gái, thấy rồi chứ? Miệng toàn lời nói dối! Anh nói bảo vệ gia đình và đất nước, thì cậu ta còn thật sự đám nói như vậy đấy!" Lâm Phụng Tiên có vẻ tức giận.
Vốn dĩ tính khí anh ta rất cục cằn, giống như một con chúa quỷ mà ai ai ở Kinh Thành cũng sợ hãi.
Điều anh ta ghét nhất là bộ dạng Dương Hạo Quân như vậy.
Ngay cả Đoàn Lê Nguyên cũng cảm thấy không đáng tin cậy.
"Em đang nói anh mau cho em một lời giải thích, chứ không phải bảo anh nói mấy lời vớ vẩn để lừa eml" Trong ánh mắt Đoàn Lê Nguyên ngập đây nước mắt, giọng nói hơi khàn khàn.
Lâm Phụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-chien-than/644540/chuong-1156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.