*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dương Hạo Quân không hiểu, nhưng người mẫn cảm như Chí Oánh lại có thể nhận ra bọn họ đang mỉa mai mình, đồng thời làm con trai mình quẫn bách. Bà rất khó chịu. "Không đúng, Dương Hạo Quân, không phải cậu mồ côi à? Nhặt đâu về một bà...
mẹ mìn thế? Giả đúng không?" Đoàn Hồng Thái hỏi. Dương Hạo Quân lắc đầu: “Đây là mẹ ruột của con, không phải giả" "Thật thì sao? Cậu định để mẹ cậu sống chung à?" Trịnh Nhã Uyên xen vào. Dương Hạo Quân khẳng định: "Tất nhiên rồi, đây là mẹ con, sao con lại không sống cùng bà ấy chứ?" "Hiếu thuận thì tốt thôi, nhưng cậu đã nghĩ đến tương lai chưa?”
Đoàn Hồng Thái nghiêm túc hỏi. Dương Hạo Quân ngạc nhiên hỏi lại: "Hai người muốn nói gì?" "Không phải cậu đã nói muốn phục hôn với Lê Nguyên à? Còn tuyên bố muốn tổ chức một lễ cưới để đời cơ mà? Bây giờ tìm được mẹ ruột là muốn để cả mẹ cậu cùng sống với cậu và Lê Nguyên sao?" Đoàn Hồng Thái nén giận nói. "Tất nhiên rồi ạ.
Lê Nguyên cũng đã gặp mẹ con, hai người rất hòa hợp! Ở chung sẽ không sao!" "Ai nói không sao!" Đoàn Hồng Thái chợt gầm lên. "Cậu là loại người gì tự mình không biết à? Mỗi ngày ăn ngủ chơi bời, hầu như toàn bộ nhân viên của Minh Cường đều nói cậu ăn không ngôi rôi! Bây giờ cậu còn có mặt mũi nhặt vê một bà mẹ? Cậu định ăn bám Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-chien-than/644324/chuong-940.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.