*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chí Oánh nóng ruột đến mức cả người đầy mồ hôi, hai đứa trẻ này sao lại cứng đầu như vậy! "Rầm rầm rầm..." Lúc này, ngoài bãi vang lên tiếng vài chiếc ô tô chạy tới, hàng chục người xuống xe. "Chí Oánh, bà già chết tiệt này, nghe nói bà nhờ người giúp đỡ rời khỏi thành Trường Giang? Bà giỏi lắm!" Có một giọng nói, và Chí Oánh run lên vì sợ hãi.
Đó là một loại sợ hãi hăn sâu trong xương tủy. Ngụy Nhất Phi-con trai của Trấn Giang Vương Ngụy Thiên Phàm. Giờ đây, Trấn Giang Vương đã giao toàn quyên việc quản lý Chí Oánh cho con trai Ngụy Nhất Phi, muốn Ngụy Nhất Phi tạo được ấn tượng tốt với nhà họ Dương ở Kinh Thành, điều này có ích cho tương lai của hắn ta. Ngụy Nhất Phi nghe nói Chí Oánh chuẩn bị chạy trốn, lập tức đưa người tới đây. "Quả nhiên bà tìm người giúp đỡ”
Ngụy Nhất Phi chế nhạo sau khi nhìn thấy ba người Dương Hạo Quân. "Chậc chậc, Chí Oánh, bà giỏi lắm! Lúc trước nhìn thấy tôi, lần nào cũng đều quỳ xuống? Sao? Hôm nay bà làm phản à? Còn không nhanh quỳ xuống!" Ngụy Nhất Phi lạnh lùng nói. Dương Hạo Quân nghe thấy thế vô cùng tức giận. Những người này đã hành hạ mẹ của anh như thể nào trong hai mươi năm qua, anh phải đòi lại gấp đôi! "Cậu Ngụy, tôi sai rồi, tôi quỳ ngay..." Vừa nói, Chí Oánh vừa định quỳ xuống trước mặt Ngụy Nhất Phi. Nhưng Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-chien-than/644309/chuong-925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.