*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Hừ!”
Dương Hạo Quân hít một luông khí lạnh rồi nói: “Thật độc ác!”
“Nhà họ Dương giam cầm mẹ cậu ở một địa phương nhỏ cả đời chính là vì muốn cắt đứt bất kỳ liên hệ gì với thế giới bên ngoài, để cho mẹ cậu không tồn tại, huống chỉ là bất kỳ quan hệ gì với nhà họ Dương ở Hà Nội”
Chí Đông Phương nói. “Vậy mẹ tôi thật sự ngoan ngoãn bị cấm túc như vậy sao? Bà ấy không đi đến thành phố khác sao?”
Dương Hạo Quân hỏi. Bây giờ với sự hiểu biết của anh đối với mẹ. Chí Oánh chắc chắn không hề sợ chết. Thậm chí vì để nhìn mình, bà ấy sẽ bất chấp tất cả mọi thứ và cũng sẽ chạy ra ngoài. Nhưng không hề như vậy Đó lại là một vấn đề khác. “Bởi vì nhà họ Dương đã xây một bia mộ ở trong sân nơi mẹ cậu sống”
Chí Đông Phương nói. “Bia mộ?”
Dương Hạo Quân sững sờ. Anh không hiểu bia mộ này là có ý gì. “Bia mộ của ai?”
Dương Hạo Quân hỏi. “Bia mộ của cậu.”
“Bên trên bia mộ khắc dòng tên của cậu... Dương Hạo Quân!”
“Chỉ cân mẹ cậu dám chạy đến nơi khác, nhà họ Dương sẽ giết cậu.
Bia mộ này chính là muốn nhắc nhở mẹ cậu từng giây từng phút rằng cả đời này con bé không thể chạy đi đến nơi khác được, và càng không thê tìm cậu để nói ra mối quan hệ giữa con bé và nhà họ Dương.”
Chí Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-chien-than/644275/chuong-891.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.