*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc Dương Hạo Quân đưa tấm chỉ phiếu cho Đoàn Lê Nguyên, cô và Phùng Ngọc Hân đều đơ mặt ra, không có phản ứng gì cả.
"Hử?" Điều này khiến Dương Hạo Quân có chút ngạc nhiên.
Mình đã đòi được khoản nợ bày nghìn tỷ về.
Giải quyết được một vấn đề lớn khiến Đoàn Lê Nguyên đau đầu.
Vậy mà cô ây lại không có chút phản ứng nào cả.
Điều này không bình thường chút nào! Đoàn Lê Nguyên không đáp lại, có thể là không biết chuyện này.
Nhưng Phùng Ngọc Hân cũng không phản ứng lại, không thể nào.
"Khoản nợ anh đã lấy về rồi.
Dương Hạo Quân nhắc lại một lần nữa”
"Ừ, biết rồi." Phùng Ngọc Hân vân giữ gương mặt bình tĩnh trả lời.
"Không phải chứ, hình như em có chút gì đấy không bình thường." Dương Hạo Quân ngạc nhiên.
"ồ Ô Ô, chẳng lẽ em còn phải khen anh mấy câu sao? Thật là giỏi! Bọn em không thể làm chuyện này vậy mà anh có thể làm được! Sau này có khoản nợ nào muốn đòi đều giao hết cho anh”
Phùng Ngọc Hân khen ngợi.
Nhưng Dương Hạo Quân cảm thấy rõ ràng là rất kỳ lạ.
"Thôi được rồi, chút chuyện vặt thôi mài”
Dương Hạo Quân không để ý đến mấy lời đó, dù sao thì anh cũng không lo lắng về chuyện này.
Nhưng anh nào biết, sau khi Phùng Ngọc Hân nhận được cuộc điện thoại từ nhà họ Chí, cùng với cả Đoàn Lê Nguyên, hai người bọn họ cho rằng anh đòi được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-chien-than/644202/chuong-818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.