Chương trước
Chương sau
Không biết khi nào, Dương Hạo Quân đã đi tới nơi này.
Câu nói của anh khiến Tử Xuyên giật mình, cô ta xoay người lại, khó tin nhìn Dương Hạo Quân. “Anh là ai? Đang làm gì thế?”
Bởi vì Dương Hạo Quân mặc thường phục nên Tử Xuyên không hề sợ hãi.
Cô ta cho rằng Dương Hạo Quân không phải là quân nhân, vậy thì chỉ có thể là nhân viên bình thường, chắc là đội ngũ của họ, vậy thì cô ta phải răn dạy một trận. “Anh thuộc nhóm nào? Tổ thiết bị hay nhóm hậu cần? Dám quản chuyện của tôi, chán sống hả?”
Tử Xuyên cả giận nói. Lúc này, Dương Hạo Quân vô cùng tức giận.
Mới tới quân doanh, anh đã thấy chung quanh có đội ngũ đang live stream, khiến quân doanh rối tung hết cả lên.
Đây là điều mà anh không thể chịu đựng được! Thậm chí anh còn thấy Tử Xuyên đòi live stream xe tăng.
Như thế sao được? Chẳng phải là tiết lộ bí mật quân sự sao? Kết cấu của loại xe tăng này mà bị lộ ra ngoài thì vũ khí tương đương vứt đi.
Anh còn nghe thấy một câu “Tên lính thối”
! Những lời này đã hoàn toàn chọc giận anh.
Nếu không có binh lính như họ thì cô còn có thể ở đây live stream sao? Còn có thể ăn sung mặc sướng sao? Dương Hạo Quân lạnh lùng nhìn chằm chằm Tử Xuyên, nói: “Cô phải xin lỗi cậu ấy vì lời nói vừa rồi của mình.
Ngay lập tức!”
Đám lính gác thấy mặt Dương Hạo Quân đen sì, có thể biết lúc này anh tức giận cỡ nào. Tử Xuyên hoảng sợ vì sắc mặt đáng sợ của Dương Hạo Quân, không biết nên làm Sao. “Anh là ai? Có quyền gì quản chúng tôi?”
Đoàn đội bên cạnh Tử Xuyên nổi giận, nhìn chằm chằm Dương Hạo Quân. “Tôi là quân nhân, chướng mắt với hành vi của các người!”
Dương Hạo Quân lạnh giọng ní. “Khi nào thì chuyện chúng tôi tới lượt một tên lính thối như anh nhúng tay vào?”
Tử Xuyên trực tiếp nổi giận.
Trong mắt họ, Dương Hạo Quân mặc thường phục, còn trẻ tuổi như thế này thì cùng lắm chỉ là lính quèn, không có khả năng là lãnh đạo.
Lãnh đạo thì ít ra phải ba bốn mươi tuổi.
Cho nên Tử Xuyên không chịu nương tay. Dương Hạo Quân không giận mà cười: “Được lắm, các người đã đắc tội cả tôi rồi đấy! Các người cũng phải xin lỗi tôi!”
“Xin lỗi anh á? Đừng có nằm mơ! Ngược lại là anh làm trì hoãn tôi live stream, anh phải xin lỗi tôi mới đúng!”
“Tập tức quỳ xuống dập đầu cho tôi, tôi sẽ tạm thời tha cho anhl”
Đoàn đội của Tử Xuyên chẳng những không xin lỗi mà còn đòi Dương Hạo Quân xin lỗi mình. Dương Hạo Quân không thể ngờ lại có loại người ngang ngược như thế này, hơn nữa còn ở trong quân doanh.
Chẳng lẽ cho rằng mình to nhất quả đất này hay sao? Trong mắt người này còn có pháp luật không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.