Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc trước họ gả Đoàn Lê Nguyên là để
có tương lai và sự phát triển tốt đẹp hơn, bây
giờ gả Đoàn Lê Nguyên là để dẹp yên lửa
giận của nhà họ Quách. Nếu Quách Khôn Từ
cân Đoàn Lê Nguyên xung hỷ thì càng tốt, ít
nhất sẽ không gây khó xử cho hai nhà Đoàn
Trịnh. Cho nên đám Ngô Thị Lan thương
lượng rồi quyết định gả Đoàn Lê Nguyên để
dẹp yên lửa giận của nhà họ Quách.
Dương Hạo Quân muốn cưới Đoàn Lê
Nguyên? Không có cửa đâu! Huống chi cậu
ta đắc tội nhà họ Quách, đã thành kẻ sắp
chết rồi!
“Các người không quyết định được. Chỉ
cần Lê Nguyên đồng ý, tôi sẽ cưới cô ấy.”
Dương Hạo Quân cười lạnh.
“Ha ha, cậu còn đòi cưới Lê Nguyên hả?
Nghĩ cách giữ lại mạng sống của mình trước
đã! Quân đội nhà họ Quách sắp đánh tới nơi
rôi kìat” Trương Văn Thống cười to.
“Nhà họ Quách dám đến, tôi dám tiêu
diệt họ!” Đôi mắt Dương Hạo Quân chợt lạnh
lùng. Gia tộc dám tự xưng là vương pháp này
đã làm chuyện áp đảo cả chính phủ Việt
Nam, sao anh có thể tha cho chúng?
“Cậu đúng là ngông cuồng. Mong rằng
lần sau nhà họ Quách đến đây, cậu còn dám
mạnh miệng như thế.” Mọi người cười lạnh.
“Trịnh Văn Viễn, Võ Tiêu, các cậu bảo vệ
Lê Nguyên, tôi đi xử lý nhà họ Quách.” Dương
Hạo Quân nói.
“Đã..” Trịnh Văn Viễn và Võ Tiêu muốn
trả lời theo phản xạ, nhưng thấy ánh mắt quái
dị của người chung quanh, hai người lập tức
nhịn xuống.
Dương Hạo Quân rời đi. Anh rất yên tâm
cho sự an nguy của Đoàn Lê Nguyên. Nếu
hai người này không được thì vẫn còn có
chiến thân Diêm La trong bóng tối.
“Ha ha ha, Dương Hạo Quân bỏ chạy à?”
Trương Văn Thống bỗng cười lớn.
“Chắc chắn là bỏ chạy, không thì sao
không dẫn Lê Nguyên đi cùng?”
Mọi người đều cười khẩy trước hành vi
của Dương Hạo Quân. Nhưng Đoàn Lê
Nguyên cho rằng Dương Hạo Quân đi tìm
viện binh, có lẽ là ông chủ của tập đoàn Minh
Cường, xem ra lại phải nợ người ta một ân
tình.
Nhưng cô càng ngày càng khó hiểu, ông
chủ tập đoàn Minh Cường đối xử với mình và
Phùng Ngọc Hân tốt quá mức, chẳng những
mua tập đoàn Thiên Lạc cho mình mà còn
cho mình xử lý nghiệp vụ thị trường điện tử,
sau đó liên tục giúp đỡ mình và Dương Hạo
Quân… Anh ấy là ai nhỉ?
Sau khi rời đi, Dương Hạo Quân đến một
đại viện. Đây là chỗ ở của nhóm Tây Phương.
Đại viện này là đại viện quân khu, nhưng đã
bỏ hoang thật lâu. Sau khi đến đây, nhóm
Tây Phương đã ngụ lại ở đây. Hôm nay đến
nơi, Dương Hạo Quân phát hiện có không ít
người đã đến, mấy con quân khuyển được
cột ngay trước cửa
Thấy Dương Hạo Quân, người bên trong
đều đi ra, khoảng chừng sáu mươi người.
Cảnh tượng này khiến Dương Hạo Quân giật
mình, đông người đến thế cơ à?
“Chào thủ trưởng!” Hơn sáu mươi người

——————–
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.