Nhìn thấy bộ dạng kiên cường của Lâm
Ngọc Anh, Dương Hạo Quân hài lòng gật
đầu: “Yên tâm đi, không ai đuổi việc cô cả.
Mai cô cứ đi làm như bình thường.”
Tại thời điểm này, Lâm Ngọc Anh dường
như nhìn thấy vẻ kiêu ngạo của Dương Hạo
Quân sáu năm trước.
“Vâng ạ, Tổng giám đốc Dương tôi sẽ đi
làm.”
Lâm Ngọc Anh nói.
Sau khi rời khỏi khách sạn.
Mấy người Lâm Uyển Oánh rất sảng
kɧօáϊ.
“Thật sự rất thoải mái. Ai mà ngờ được
có một ngày Dương Hạo Quân sẽ bị chúng ta
đem ra chơi như vậy chứ.”
“Đúng vậy, thật sự là rất sảng kɧօáϊ.”
Lâm Uyển Oánh phân phó: “Mọi người về
nhà chuẩn bị đi, sau lễ đổi tên ngày mai, Hạo
Quân, à không tập đoàn Minh Cường sẽ trở
thành tập đoàn hàng Bách Liên. Sự phát triển
của chúng ta sẽ càng ngày càng tốt.”
“Hiểu rồi.”
Bọn họ đều hình dung về một tương lai
tốt đẹp hơn.
Buổi tối, Dương Hạo Quân trở về nhà.
Đoàn Lê Nguyên đau lòng nhìn anh.
“Mọi chuyện em đều biết hết rồi, bọn họ
gửi video cho em.”
Hóa ra cảnh tạt sâm panh vừa rồi đã
được bọn họ ghi lại gửi cho Đoàn Lê Nguyên.
Nhìn Dương Hạo Quân bất lực trong
video, Đoàn Lê Nguyên rất muốn khóc.
“Em nghe nói anh là bời vì em mới chịu
đựng như vậy, là em vô dụng, lại là đầu tư
của tập đoàn Hạo Quân, bọn họ nắm giữ sự
sống của em”
Đoàn Lê Nguyên rất tự trách.
Dương Hạo Quân cười: “Vợ à không sao
đâu, bọn họ nhất định sẽ bị báo ứng.”
“Anh đi tắm trước đã, giúp anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-re-chien-than/643592/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.